汉末高顺解读:
ér rú guǒ fán tiān zhēn de huā diǎn shí jiān qù xué yī xià de huà ——
yún shang yě dūn zài yáng yún fān de páng biān , shēn chū shǒu zhǐ , qīng qīng mǒ qù le shǒu biān , yī kuài suì shí miàn de huī chén , lù chū le suì shí miàn , yī dào fán fù wú de dào wén
shā rén róng yì , kě shì jiù rén què yào nán shàng wú shù bèi a !
tuán zhàn bù xiān miǎo biǎn què , miǎo diào bié rén jiù xū yào é wài duō dǎ chū bù shǎo de shāng hài , zhè gè dào lǐ shéi dōu míng bái , suǒ yǐ biǎn què bì xū sǐ !
zūn jìng jiè , bìng fēi shì bì guān jiù néng tū pò , fēng cháng kōng zài zǐ yáng shí kū bì guān shù bǎi nián le , què réng jiù wú fǎ tū pò , biàn shì yīn wèi tā jī lěi bù gòu
nán jí zhōu nà zhǒng jí hán zhī xià , nǎ pà shì yáng yún fān xiū wèi dá dào le jīn dān jìng jiè , shēn tǐ zǎo yǐ jīng bù jù yán hán , yī rán yě huì shòu dào yǐng xiǎng
ér cǐ kè yī gǔ zi pái shān dǎo hǎi de qì xī zhòng tiān ér qǐ , shǎn diàn bān cóng yuǎn chù ér lái
dì zūn de xiū wèi yě tíng liú zài hé dào sì céng , chōng jī wǔ céng guī yī de jiē duàn
tā hā hā yī xiào , shēn chū shǒu bì , dào :“ yě bà
zhǐ yào néng jiāng jǐ wèi diàn xià yíng huí zǔ dì , tā men yán zú biàn yǒu xìn xīn , yǐ páng dà de zī yuán , zài cì péi yù chū yī wèi zhì zūn qiáng zhě !